Không có một từ nào nói về Ban Mê Thuột, nhưng người đọc vẫn biết Tác giả muốn nói về phố nhỏ, ở vùng cao đất đỏ bụi mù trời. Nơi mà chúng ta đã sinh ra, đã lớn lên, đã ra đi , đã luôn nhớ về, và đã quay về.....Khoảng thời gian này khi chỉ còn có hai ngày nữa là đến ngày chúng ta họp mặt. Giữa mùa xuân nghe tin Thầy Cô, bạn bè ở rất xa đã về đến nơi. Cũng có nhiều bạn không về được, chỉ còn thương nhớ....Xin gởi đến tất cả bài thơ của một người Ban Mê, gởi hết nhớ thương về phố Cũ, xin một lần quay về nhé, Thầy Cô và bạn bè
Sương núi chập chùng nơi Phố chợ.
Chân trần tiếng sỏi đá thầm vang.
Tôi tiễn đưa mình vè bến vắng,
Nơi nhánh sầu riêng nhánh lá vàng.
Góc nhỏ phố đèn, màu lợt lạt,
Tay mình đan lại níu cành tơ.
Hương thơm tỏa trắng vườn xanh ngắt.
Có bâng khuâng và chút hửng hờ.
Bụi đỏ giăng đầy bước em đi,
Thiên thu tà áo màu xanh nhạt.
Cỏ úa trắng người, hương tình phai lạt.
Cuộc chiến chinh này còn lại mối tình si.
Tôi về chốn cũ vườn xưa đó.
Một mảng tình không , một mảng không.
Người ơi nhắn lại người yêu nhỏ.
Những nỗi hoài mong , những ngóng trông.
N Q H 2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét