CÁC THẦY CÔ YÊU QUÍ, CÁC BẠN THÂN THƯƠNG !
Mùa xuân lại về trên đất Ban Mê. Chúng ta lại nôn nao mong chờ ngày họp mặt để được gặp nhau, nhìn nhau nói cười, chạm vào nhau ... Để được khẳng định chắc chắn rằng chúng ta thật sự hiện hữu thật sự bằng thịt da nóng hổi. Có cái gì đó thật nồng nàn, thật tinh khiết đã lắng sâu trong tâm khảm của mỗi người, thôi thúc chúng ta đến với nhau, gần nhau, gần nhau hơn, gần nhau mãi mãi. Nhớ bài hát thưở học trò : " Gần nhau trao cho nhau ... "
Vì sao như vậy ? Có gì đâu, bởi một điều thật giản dị, chúng ta đã trao cho nhau tất cả tấm lòng, chia sẻ với nhau những niềm vui nỗi buồn trong cuộc đời vốn nhiều khốn khó, nâng đỡ nhau những bước gian nan. Dù cả năm không gặp mặt nhưng chúng ta vẫn dõi theo tin tức của nhau để biết rằng đâu đó bạn ta đang tươi cười trong ngày cưới con, ngày con đậu đại học, con đi du học, tốt nghiệp ra trường ..., đã âm thầm rơi nước mắt khóc bạn bỏ cuộc đời ra đi quá sớm, đã xúc động trước những hoàn cảnh nhọc nhằn và sự giúp đỡ đầy yêu thương của bạn bè ...
Ai cũng cần một vòng tay. Đứa trẻ thơ cần vòng tay âu yếm của mẹ. Lớn lên cần vòng tay ân ái của người yêu, người vợ , người chồng . Tuổi già cần vòng tay nâng niu của con cháu. Có thể gọi sự nối kết của chúng ta là VÒNG TAY YÊU THƯƠNG - vòng tay của hơn 200 đứa con Trunghocbmt68-75 tự tìm đến với nhau, che chở, trao tin yêu cho nhau.
Hãy dang rộng đôi tay, siết chặt bàn tay, mở rộng tấm lòng để vòng tay yêu thương của chúng tay ngày càng dài hơn, thắt chặt hơn, để được cho và nhận nhiều hơn bạn nhé !
Mùa xuân đã đến, thân chúc quí thầy cô và các bạn sức khỏe và hạnh phúc !
BAN BIÊN TẬP Năm ... mười ... mười lăm ....
A, đây rồi !
Mai vàng nép mình trong kẽ lá.
Nắng trốn sau mây, chim chóc chẳng nhớ mùa.
Trần gian còn ngái ngủ trong mưa ...
Giật mình mơ tiếng pháo.
Trời rét đậm nên Xuân lười thay áo.
Xin hỏi người Xuân đã đến hay chưa ?
Bạch Trầm, tháng giêng 2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét