(Kính tặng thầy Nguyễn Giõng và các thầy cô đã bước sang tuổi bảy mươi)
Mừng Thầy sang tuổi bảy mươi
Vàng son lòng thắm, mây trời tóc lay
Gió ngàn hạc nội bay bay
Quyện trong hương nắng lời Thầy năm xưa.
BT- Mùng 7 tết Nhâm thìn
Nhìn Bạch Trầm làm nũng với mẹ Thuỷ mà nước mắt cay cay |
Thơ tặng tụi mình
Tụi mình bây giờ tóc đã muối tiêu
Mắt mũi kèm nhèm, da nhăn, trán hói,
Gặp nhau mừng miệng cười móm mém
Hàm răng cái còn, cái mất, cái liêu xiêu.
Tuổi tụi mình cái tuổi xế chiều
Mà hoàng hôn sao mà nhanh quá thể.
Thoắt một chốc đã lạc trong dâu bể.
Người từng người cứ thế vơi dần.
Chỗ Tuấn nằm bây giờ cỏ đã lên xanh,
Chỗ Sương còn ấm nồng hơi đất mới,
Những cuộc ra đi không ai mời gọi,
Cũng chẳng ai chờ đợi được nhau.
Kỷ niệm rồi bỏ lại phía sau.
Còn trước mặt là một vuông đất nhỏ.
Thưa thầy. trang giấy đời vẫn cứ hoài thủng lỗ.
Những dấu bằng không thể nào xếp hàng thẳng tắp được. Cô ơi!
Chỉ thầm mong một điều ước nhỏ nhoi
Đời tụi mình giờ chỉ toàn phép cộng
Để vòng tay yêu thương mỗi ngày thêm dài rộng
Để mỗi năm lại được hóa trẻ thơ
Đươc gọi nhau bằng những cái tên thường ngày không ai gọi bao giờ:
Những bún, những cà rem, điệu, nẫu, lé, nhè,
Những heo, gà, bà già, cu ti, cu tí.
Những vincent, pierre lại có cả masoeur và quỉ sứ...
Được ngồi bên nhau nhắc hoài những chuyện xưa không bao giờ cũ.
Hỏi thăm nhau:"Phức phẻ có phình phường?"
Và mỗi năm thêm chật hội trường.
Không phép trừ nào làm khuyết đi một chỗ.
Mùa xuân đến hoa mai vàng nở rộ.
Tụi mình ơi! Ráng sống để yêu thương.
BT- Mùng 7 tết Nhâm thìn
14 nhận xét:
THO TANG TUI MINH that la hay,minh thich tho BTr co nhung loi that di dom , de thuong .viet them nhieu cho ban be thuong thuc chu,
Chuc vo chong Tram nhieu suc khoe va hanh phuc.BT.
THƠ TẶNG TỤI MÌNH (2)
Tụi mình tóc đã muối tiêu
Da khô trán hói nhăn nheo mặt mày
Gặp mừng cười móm miệng này
Hàm răng cái mất cái lay khó nhìn
Xế chiều cái tuổi chúng mình
Hoàng hôn mau tắt như rình chúng ta
Đổi thay dâu bể ngày qua
Từng người cứ thế theo ma vơi dần
Mộ phần của Tuấn lên xanh
Chỗ Sương còn mới đất vàng mềm tươi
Ai đi rời bỏ khung trời
Không chờ không gọi không mời cho nhau
Quên đi kỷ niệm đằng sau
Nằm đây hai thước vuông sâu lạnh lùng
Thầy cô ơi sống tận cùng
Dấu bằng không thể xếp chung ngay hàng
Mỗi năm thêm tuổi nặng mang
Tình thương cũng thế nở nang giúp người
Ước thầm nho nhỏ người ơi
Mỗi năm làm trẻ để chơi một ngày
Bạn thân tao sẽ gọi mày
Cà rem nẫu lé và này cu ti
Ma sơ quỷ sứ những gì
Ngày thường tước hiệu mấy khi được xài
Chuyện xưa hâm lại mới hoài
Hỏi thăm nị hẩu phát tài thường không
Hội trường năm tới thêm đông
Không đi lỡ dịp những mong xum vầy
Mùa xuân mai nở cành đầy
Mình ơi ráng sống những ngày yêu thương
Mar 07.2012
Toi to mo muon biet ten tac gia.Ai biet tra loi gium nhe.
Tôi tò mò muốn biết tên người hỏi câu này ?
Co phai Long Tau khong? (vi trong bai co tieng Tau. Ngo ai ni, hau lo, hau lo)Cam on su dong cam. Mong doc nhieu bai cua ban. Lau nay tui minh nhieu tin buon qua, viet lang nhang anh em doc cho vui nhe
Dạ, chính là Long Tàu đây. Bài của BTrầm cũng có tiếng Tàu vậy! Thoạt đầu tôi không có ý định họa bài ấy của BT đâu. Chắc là do một ngẫu hứng nào đó. Tiện đây, tôi xin đăng một bài khác cho các bạn đọc giải sầu.
TÌNH ƠI
Tình ơi trong lớp nhân gian
Yêu ngựời cho lắm sầu mang bên lòng
Niềm riêng xa vắng nhớ mong
Người trai trìu mến hiễu không nỗi niềm
Chỉ hồng đầu mối đi tìm
Cửa lòng dẫn lối con tim nơi nào
Bao la hun hút từng cao
Trời đêm vằng vặc trăng sao ngàn trùng
Tình tôi sao vẫn ngại ngùng
Người yêu giữ mặt lạnh lùng xa xôi
Ôi khổ sở mối tình côi
Lạc loài chân bước lẽ loi tâm hồn
Cơn thương nhớ cứ dập dồn
Để ai khắc khoải bồn chồn vấn vương
Hôm nay tàn tạ sắc hương
Lười ăn biếng ngũ lược gương chẳng dùng
Ra vào chỉ biết nhớ nhung
Ngẩn đầu mắt hướng không trung xa vời
Tình ơi xin chỉ một lời
Đời hoa chỉ nở một thời thắm tươi
Xin cho được đến bên người
Yêu thương cùng những tràng cười thảnh thơi
Cùng nhau hạnh phúc trên đời
Người yêu xin hãy nói lời yêu thương
Long ơi, tao nhớ ngày xưa đi học, mày có biết thơ thẩn gì đâu, chỉ lo tập võ với chơi bóng rổ. Bây giờ U60 lại làm thơ tình. Chúc mừng mày nhé.
Ừa, bởi vậy nên mới có chuyện để nói. Có câu: “sông có khúc, người có lúc”. Khi xưa, tôi chúa ghét giờ quốc văn. Còn hơn thế nữa, là bắt học thuộc lòng một bài thơ. Ai có thể ngờ rằng mình viết được nhiều bài thơ như thế. Cái khiếu nằm sẳn trong người và chỉ cần bật cái công tắc lên. Mà này, cho tôi hỏi : Bạn nào đây?
Ở đây có một bài mới làm, đăng vào đây cho các bạn thưởng thức.
THƠ MUỘN
Em hỏi tôi rằng thơ viết hay
Ngày yêu sao chẳng gửi lời này
Để về xao xuyến đan nhiều mộng
Những lúc ôn bài theo bóng mây
Thuở ấy bên nhau thật ngượng ngùng
Tâm tư lời nói cứ lung tung
Cho anh bối rối em hờn dỗi
Đâu biết làm thơ chỉ nhớ nhung
Cuộc chiến ly tan đất nước tôi
Thân bèo trôi dạt chốn xa xôi
Tình yêu mất biến vào huyền thoại
Nuối tiếc làm thêm uất nghẹn thôi
Kìa cánh chim bay về cuối trời
Vọng về tuổi học nhởn nhơ chơi
Mơ làm đôi cánh dang trời rộng
Thỏa chí phiêu lưu trong một đời
Giờ đã rã rời đôi cánh bay
Bơ vơ xa lạ bên trời này
Đường chim mất dấu con tình vắng
Mộng vỡ tàn rồi tỉnh giấc say
Ấp ủ lòng ta năm tháng qua
Khối tình tung vở cho lời ca
Bài thơ ta viết lưu tình sử
An ủi người yêu tận chốn xa
NL
Cai cong tac nhay ben ghe,turn on la co lien tac pham,minh phuc ban lam,vay ban viet "cau doi" bai tho ...TUI MINH cua tg Bach tram day u!
Bài của tôi là một bài “Họa” chứ không phải “Đối”. Ví như trong âm nhạc, có hai người xử dụng hai loại nhạc khí để “hòa âm” một bản nhạc, để làm cho bản nhạc nghe hay hơn.
Tôi đã dùng thể loại “thơ lục bát” để họa lại cái ý trong thơ của cô Bạch Trầm. Thật ra, thể thơ tự do dễ làm nhưng mà khó làm cho hay. Còn thể thơ vần thì tự nó đã hay, một khi theo đúng âm vận.
Tôi muốn hỏi bạn lại một câu, giáo sư Quốc Văn cô Hồng ấy anh có biết tin tức gì cô ấy không? Ngày đó, các bạn học ghẹo tôi rằng cô ấy cưng tôi lắm. Sau này, tôi cũng cảm nhận hình như là như vậy. Không biết tại sao mà các bạn hồi đó lại mau mắn hơn tôi nhiều...
TÌNH NHÁI
Gió xuân phơi phới mây lành
Tung tăng bước nhảy lanh quanh sông hồ
Từ nay xin gọi bằng cô
Vì em đã nhớn mắt to tròn đầy
Thân thon eo nhỏ chân dài
Ngồi nơi bờ vắng chờ trai tỏ tình
Suốt ngày nghe ngóng âm thinh
Nhìn ong bướm lượn lòng mình xót xa
Ô kìa hoàng tử lòng ta
Nụ hôn hóa cóc món quà đổi trao
Đôi đầu ngồi lại bên nhau
Con nào trống mái cần đâu phân trần
Có gì em ngã anh nâng
Ta bơi đắm đuối trong đầm yêu đương
Trời mưa vang khúc ểnh ương
Nắng tươi bắt bướm thiên đường thế gian
Tương lai bụng ắp dạ mang
Lăng quăng bầy trẻ một đàn của anh
Đầm lầy một vũng rêu xanh
Anh cùng em nhót ngày nhanh tháng hè
Đêm khuya hiu hắt lắng nghe
Tiếng bầu tiếng ếch lê thê canh trường
Tình yêu hò hẹn ao vườn
Tiếng trong tiếng đục nhiễu nhương mặc người
NL
Hoi Tet ,khi thay dong dao cac thay co ve bm, toi cung nhac nho den co Hong,toi con nho co voi nhung buoc "chan sao"voi dang thon tha.
BaiHoa cua ban -trong am nhac goi la "phien ban" phai ko?
Bai tho duoi day toi viet de tuong nho co Hong
MỖI NGƯỜI LÀ MỘT ĐÓA HỒNG
THẾ GIỚI LÀ MỘT VƯỜN HOA
Mỗi người là đóa hoa hồng
Xinh tươi thơm ngát trong vườn nhân gian
Mặc dù phận sự riêng mang
Cùng nhau cống hiến mở mang cho đời
Làm người may mắn ai ơi
Có ngôn có ngữ truyền lời cho nhau
Thánh hiền lưu dấu ngàn sau
Thường hay dắt dẫn sống sao trọn lành
Kiếp người ngắn ngủi qua nhanh
Đua tranh danh lợi rồi đành tay không
Hãy như hạt lúa ngoài đồng
Cho nhiều hạt gạo no lòng buổi cơm
Nhà nông làm lụng sớm hôm
Con ong cũng giúp bông đơm trái nhiều
Trong đời lắm việc đủ điều
Nhưng phần lợi ích xem đều như nhau
An lòng cuộc sống thanh cao
Đừng nên phí phạm tổn hao mọi loài
Lương tri bên cạnh sáng hoài
Ngọn đèn chân chánh nhắc ai từng giờ
Nhỡ khi nghèo đói thế cô
Giữ lòng trung chánh nhẫn chờ cũng qua
Mượn gần để nói việc xa
Vườn hồng đua nở trăm hoa khoe mầu
NL
HỒI TƯỞNG (10)
Tình Khúc : Mùa Xuân Trở Lại
Mùa xuân đã đến
Sao tiết đông còn chưa đi
Từng cơn gió buốt
Cho rét tâm hồn biệt ly
Cành thưa trơ lá
Như hồn ai đang sơ xác
Vàng khô vài cánh
Man mác chán lòng người si
Người ơi yêu dấu
Có thấu chăng người phương xa
Đường chân cô lữ
Mang nhớ nhung nhiều xót xa
Niềm riêng thổn thức
Gọi thầm tên người yêu cũ
Nhìn nơi cuối trời
Tiếc nuối cuộc tình chóng qua
Mùa xuân năm ấy
Gió bấc qua miền cao nguyên
Nhiều cơn bụi đỏ
Phất phơ bên tà áo xanh
Trường ta quyến luyến
Yêu em biển tình xao xuyến
Đem đến cho ta
Rồi cuốn mất theo mộng lành
Từ lâu xa vắng
Một dáng yêu kiều năm xưa
Lòng hay vương vấn
Nghe máy hát bài tiếng xưa
Hồn ta phiêu lãng
Trôi về không gian quá khứ
Dấu yêu một thời
Mi buồn lóng lánh hạt mưa
NL
THƯ CHO BẠN
Một ngày như những ngày qua
Bốn mùa thay đổi ngày qua lại ngày
Tha phương lưu lạc chốn này
Lẻ loi ít bạn buồn thay nỗi lòng
Quê nhà mòn mõi ngóng trông
Bạn bè ly tán tây đông xa vời
Mỗi người về một phương trời
Thời gian thầm lặng cứ trôi không ngừng
Làm sao ngăn được lệ mừng
Bạn thân yêu cũ chưa ngừng nhớ thương
Thư thăm lời lẽ vấn vương
Hôm nay tìm gặp tóc sương điểm màu
Cho tôi nếm lại ngọt ngào
Mơ màng một thuở tình trao ban đầu
Quảng đời niên thiếu in sâu
Êm đềm tươi thắm từ lâu chẳng còn
Thay vào những nét hao mòn
Lo âu buồn bực héo hon cuộc đời
Bạn ơi đem hết những lời
Yêu thương trìu mến tặng người thân quen
Vượt qua phân biệt sang hèn
Vượt qua lối sống bon chen những ngày
Ước gì tay nắm trong tay
Phượng ve hè vẫn đắm say cho người
NL
Đăng nhận xét