Buổi họp đầu năm 2024 của Trunghocbmt68-75 tại BMT dự kiến vào ngày Chủ Nhật, 18 tháng Hai năm 2024, nhằm ngày mồng 9 tháng Giêng Giáp Thìn

Thứ Sáu, 6 tháng 5, 2011

Tin tức Tháng Năm - Vào Hạ






Người đẹp Trunghocbmt68-75 trên Đất Khách
( Ảnh DDLT)


TRAN DINH THANH vừa gửi :
lop 12a1 tim duoc 01 cu bi lac sau 35 nam - cu ten LE CONG THAO biet danh BA REN hoc tu 1973-1975 - so ddong de lien lac voi cu 0193312494 - nho TA DONG PHONG Va LAM DUNG Thong tin gium
 ( Nguyên văn thư không dấu, BBT không dám cho dấu vào,sợ sai với nội dung)

Cám ơn đã đăng thông tin - mình xin lỗi không đánh dấu , xin đính chính lại chữ " CU " Thành chữ " CỤ " có dấu nặng - Xin lỗi " CỤ " LÊ CÔNG THẢO . Khi nào gặp mình sẽ post hình
 Trunghocbmt6875đã nhận được tin và ảnh của  CỤ Lê Công Thảo do Trần Đình Thanh gửi



Trần Châu và Vương Thúy Nga sau 1 tuần ở BMT thăm gia đình, ngày 15-6-2011 được các bạn ở Sg tổ chức buổi gặp gỡ thân mật sau hơn 5 năm.





MÙA HÈ RỰC RỠ  (Bạch Yến)


Một buổi chiều, bất kỳ như những buổi chiều khác. Tôi từ phố chạy xe về nhà, xuôi theo những con dốc dài, ngang qua một ngôi trường nhỏ nằm khuất dưới hàng cây phượng vĩ. Chợt nhìn thấy những chùm hoa đỏ rực rỡ dưới ánh nắng chiều, in trên nền trời xanh. Giật mình tôi tự hỏi : mùa hè về rồi sao?
Đã mấy mươi năm qua, kể từ mùa hè năm cũ khi chúng ta chia tay nhau. Nhưng màu đỏ của hoa phượng vẫn chói chang trong tôi. Nhắm mắt lại tôi vẫn hình dung được hàng cây phượng trong sân trường Vinh Sơn thời thơ ấu. Không biết các Soeur trồng từ khi nào, nhưng ngày tôi vào học lớp ấu trĩ viên, các gốc phượng đã to và già như những cây cổ thụ. Rễ bò chi chít trong sân còn tàn thì giao nhau che kín cả một khoảng sân rộng. Mùa hè chơi đùa trong sân, ngước mắt nhìn lên tôi chỉ thấy rợp trời một màu đỏ. Nó rực rỡ đến nỗi trái tim nhỏ bé của tôi như thắt lại, choáng ngợp.Tôi vẫn nhớ được ý nghĩ của mình lúc đó : Sao hoa phượng không nở quanh năm mà chỉ nở mỗi một mùa hè …Khi có một cơn gió thoảng qua hàng trăm cánh phượng rời cành bay tung trong gió. Đám học trò nhỏ tha hồ nhặt. Ngắt hai cánh hoa xếp hai bên , một cái đài hoa ở giữa, gắn thêm hai cái nhụy cong cong là có một con bướm phượng ép trong vở. Hoa phượng nở đỏ trên đầu, hoa rơi lớp lớp dưới chân , hoa bay tung trong gió, hoa ép trong vở, hoa nhét đầy cặp sách.Và những mùa hè thơ ấu đã trôi qua như thế… Làm bé con thời chiến tranh đâu có biết đi nghĩ hè là gì. Không có bãi biển Nha Trang, không có đồi thông Đà Lạt. Suốt cả mùa hè tôi chỉ rong chơi quanh quẫn dưới gốc phượng, và những lớp học hè cho niên khóa mới… Lớn lên một chút, vào lớp sáu trường Tổng Hợp….Tôi hơi thất vọng, vì sân trường bên này chỉ toàn là cây muồng hoa vàng, lác đác vài cây phượng non còn thưa cành. Trong cuốn đặc san hè năm lớp chín có anh chàng nào đó viết : Tôi yêu nhất là cây phượng trước lớp chín bốn. Cả lớp đồn đại rằng câu này là để gới đến Nguyễn thị Phượng. Tất nhiên, lúc đó Phượng nhỏ nhắn và dễ thương lắm. Ngày còn bé để công nhận một cô bạn nào đó xinh xắn là điều rất khó khăn. Nhưng khi lớn lên rồi, nghĩ về mỗi cấp lớp học tôi lại nhớ đến những cô bạn xinh đẹp trước nhất. Niên khóa 68-75 cũng nhiều hoa khôi thật, nào là Trần thị Hường, Bích Tuyền, Chu thị Hạnh, Trần thị Tảo, Ngô thị Bình , Trần thị bích Nga,Vũ thị Mộc ,Trần thị Nhẫn, Huỳnh thị Tám… ( Các bạn nam bổ sung danh sách thêm nhé). Cũng có những cuộc bầu bán, nhưng ai đẹp hơn ai là còn tùy vào đối tượng. Có thể với anh chàng nào đó P là xinh nhất, với P C M thì N T T L là dễ thương nhất, với V V T thì N T B mới là đẹp nhất... Một thuở nào, những đóa hoa đã rực rỡ giữa sân trường, tỏa hết sắc hương. Làm vỡ tan trái tim của bao nhiêu chàng tuổi trẻ.

Hạ đỏ có chàng tới hỏi
Em thơ chị đẹp của em đâu.
Chị tôi hoa trắng cài đầu
Đi giặt tơ vàng bên suối.

Riêng với tôi có lẽ T T H là người đẹp nhất, vì bạn đã vội vã ra đi lúc còn trẻ quá, giống như những giai nhân trong thơ cổ, không để cho nhân gian thấy tóc bạc màu. Thời gian vốn là kẻ thù của nhan sắc, những má hồng năm xưa nay đã qua đi tuổi xuân thì…
Nhưng mùa hè vẫn cứ vô tình trở về để nối tiếp mùa xuân. Thành phố mỗi một ngày một ít đi những cây phượng vĩ, màu hoa đỏ cũng vắng dần. Thay vào đó là hàng hàng lớp lớp đèn màu nhấp nháy cho một mùa lễ hội. Ban đêm thì lấp lánh lung linh , nhưng ban ngày chỉ thấy toàn dây là dây chằng chịt. Nhà tôi ở xa phố, xa những dây đèn lấp lánh.Chiều chiều sau một ngày dài mệt nhoài, tôi chạy xe về nhà. Chầm chậm qua những con dốc dài. Thoáng thấy bên trời những chùm phượng đỏ. Gợi nhớ lại những mùa hè đã qua… những mùa hè rực rỡ….

 ...hoa rơi lớp lớp dưới chân ...


8 nhận xét:

Nặc danh nói...

Các cô hồi xưa người nào cũng trên mức trung bình hết.
Dưới đây là những quan điểm để chấm các cô nè:

MƯỜI THƯƠNG
Một thương là mái tóc thề
Hai thương dáng nhỏ trường về theo sau
Ba thương không phấn son mầu
Bốn thương học giỏi dẫn đầu nam sinh
Năm thương giúp đỡ gia đình
Sáu thương không nết đa tình lã lơi
Bảy thương nào biết rong chơi
Tám thương chưa rõ chuyện đời lăng nhăng
Chín thương vâng mẹ bảo rằng
Mười thương khéo dấu tướng chằng bấy lâu...


Xin lỗi các cô cho cái câu chót nghen.
Trở ngại kỷ thuật vì cái vần ..ăng
bắt tôi phải viết như vậy.

Bài thơ dưới đây tôi viết cho người tôi bầu nè:


DÁNG TÌNH

Một thời cặp sách đến trường
Mỗi ngày hai buổi bình thường vô tư
Miệt mài kinh sử người đừ
Trái tim khờ dại chần chừ chưa yêu

Vài năm rồi những buổi chiều
Hồn hay xao xuyến một kiều học sinh
Thầm thương trộm nhớ một mình
Đêm mơ ảo mộng bóng hình dễ thương

Đường về những lúc tan trường
Gió bay tà áo má hường hây hây
Nghe lòng từng nhịp ngất ngây
Ve kêu thổn thức đó đây ngập ngừng

Lời yêu khó ngỏ ngại ngần
Hai người cùng lớp rất gần như xa
Thời gian đâu đợi chóng qua
Rồi ai khuất bóng tình ta vương sầu

Hôm nay tóc đã phai mầu
Trường xưa lối cũ người đâu dễ tìm
Tình ơi tưởng đã lắng chìm
Hình em khắp chốn đang nhìn về tôi

Tôi thường ao ước trong đời
Khi nào gặp lại con người năm xưa
Hỏi em rằng đã quên chưa
Một lời em nói còn ưa đến giờ...
NL

Nặc danh nói...

NGHIỆN TÌNH (2)

Còn nhớ ai chiều nay mưa đổ
Mưa ngoài trời buồn khổ trong tôi
Lâu rồi xa vắng người ơi
Tha hương tình nặng nhiều lời chứa chan

Bốn mùa sang xuân đi đông lại
Nhiều năm qua tuổi dại hết khờ
Đi tìm một dáng ngày thơ
Niềm riêng dấu kín đàn tơ ngân buồn

Tóc thề buông dung nhan say đắm
Bước bên nhau yêu lắm một nường
Ai ngờ chưa hết cuối đường
Không lời từ giả má hường luyến thương

Xa quê hương phong ba dày dạn
Hình bóng ai làm bạn bước chân
Đài trang một nét thiên thần
Nhiều đêm ray rứt bao lần nhớ nhung

Trong không trung vang lời ai oán
Tình một thoáng đã sớm trái ngang
Khóc cho hai đứa hai đàng
Trách hoài duyên phận lỡ làng tình yêu

Chiều hoang liêu hôm nay vẫn thế
Man mác lòng trần thế thiếu em
Rồi mai còn mãi say mèm
Tình sầu ray rứt ta thèm đau thương...
NL

Nặc danh nói...

HÈ NHỚ

Phượng đỏ ngọn cây trang điểm hè
Ve sầu sớm vội hát người nghe
Hè này chắc chắn dài thêm nhé
Tim biết nhớ người buồn tiếng ve

Hè về rộn rã lòng tôi
Một lần hè cuối xa xôi bạn bè
Mấy năm trung học cận kề
Thân tình thêm chặt đi về có nhau

Vài hàng lưu bút đổi trao
Ghi trang nhật ký ngày sau nhớ hoài
Tìm xem còn thiếu một ai
Ngồi sau cuối lớp chàng trai lén nhìn

Đầu năm em rất vô tình
Sao nay hồi hộp rập rình nội tâm
Lòng em chắc hẳn thương thầm
Anh chàng vẫn cứ trầm ngâm qua ngày

Khúc đời liên tiếp đổi thay
Một thời vắng bóng mắt cay tìm người
Nhiều năm trông ngóng xa vời
Tin chàng vô vọng bồi hồi sang ngang

Tìm vui hạnh phúc bình an
Bên chồng lo lắng ngập tràn yêu thương
Có hôm hình ảnh mái trường
Nhắc thầy nhắc bạn nhớ đường phố xưa

Chung quanh vài bạn lưa thưa
Người trai xao xuyến tôi ưa phương nào
Ve kêu nắng hạ dạt dào
Nơi nơi cánh phượng trổ màu nhớ nhung...
NL

Nặc danh nói...

VỌNG

Chiều tàn trên ngỏ đường về
Bên hè một dáng tóc thề xinh xinh
Xe qua tôi ngoái lại nhìn
Có nàng chờ buýt một mình lẻ loi

Nhiều năm tưởng đã quên rồi
Nhìn ai cũng thấy giống người tôi yêu
Thành đô chán cảnh đìu hiu
Vắng người tha thiết cô liêu đáy lòng

Ưu tư cố níu ngược dòng
Chắt chiu kỷ niệm tuổi hồng đầy mơ
Xót xa một mối tình thơ
Ngẩn ngơ hình bóng bên bờ nhớ thương

Từ khi lòng biết vấn vương
Niềm vui dần mất hồn thường chốn mê
Buồn trong ngày tháng lê thê
Nhớ hoài một thuở đam mê với người

Tha hương đày đọa chơi vơi
Nỗi niềm chất chứa dấu lời thở than
Hôm nay tìm lại dung nhan
Nghe đâu nuối tiếc nhẹ nhàng nét xưa

Xác thân gầy yếu đong đưa
Mong qua một kiếp sống thừa thế nhân
Cho tôi ao ước một lần
Bên người yêu mãi trong trần đắm say
NL

Nặc danh nói...

DỞ DANG

Ngày em còn mái tóc thề
Áo dài xinh xắn trưa về đường quen
Nghe yêu nhè nhẹ mon men
Vào tim say đắm tình xen chút buồn

Hè cho nặng hạt mưa tuôn
Trời đan sợi nhớ mây buông tơ lòng
Khi nào tim biết ngóng trông
Là ngày tôi khóc mỏi mòn tình xa

Nhiều năm lần lượt trôi qua
Riêng tôi vẫn nhớ người ta phương nào
Cõi lòng một vết thương đau
Cuộc đời tiếp nối là bao nỗi sầu

Gần nhau nào có bao lâu
Ngày xa chợt biết trời ngâu bên lòng
Thân như một chiếc thuyền không
Gió đưa theo gió bềnh bồng người ơi

Miên mang mộng tưởng xa vời
Như ôm hình bóng một người yêu xưa
Vui gì một kiếp sống thừa
Hồn này khi chết còn chưa thoả tình

Chấp tay ngẩn mặt cầu xin
Cho người hạnh phúc đau mình riêng mang
Sới lên trong đống tro tàn
Gắng tìm hơi ấm dần tan với tình...

NL

Nặc danh nói...

THIỀN LUẬN (4)

Ban đầu một thể lặng yên
Vô hình vô tướng vô biên khắp cùng
Tiếng chuông lanh lãnh không trung
Như lai phản ứng như rung theo trần

Khi chuông tiếng lặng dần dần
Trở về trạng thái như lần đầu tiên
Tâm này thể hiện tùy duyên
Công năng ứng dụng diệu huyền biết bao

Sắc trần biến đổi lao xao
Thể chân nguyên thể chưa hao bao giờ
Ngở rằng tâm chốn mịt mờ
Làm sao tâm tỏ bến bờ khứ lai

Khổ vui trao đổi đến hoài
Có sanh có diệt bổn lai vẫn còn
Hư không vốn một bầu tròn
Chẳng dơ chẳng sạch chẳng mòn chẳng thêm

Tánh tâm nguyên thủy tự êm
Đâu cần động ý lo kềm trị tâm
Rõ tâm và vật chớ lầm
Thản nhiên đối vật đâu cần lánh xa

Chấp tâm phân biệt là ta
Khởi lòng ưa ghét làm ra não phiền
Tâm nơi khắp chốn hiện tiền
Gặp duyên tâm hiển có liền tại đây...
NL

Nặc danh nói...

HÈ CHIA LY

Kìa trên cây phượng hoa đỏ thắm
Hè đến nơi lòng lắm ưu tư
Nhặt hoa mình ép trang thư
Ghi giòng kỷ niệm tạ từ băn khoăn

Nghe lăn tăn lòng ta dậy sóng
Mai mốt là trông ngóng người thân
Bạn ơi giây phút phân vân
Cầm tay lưu luyến một lần cuối thôi

Mấy năm rồi tung tăng như bướm
Tình bạn bè thắm đượm tuổi mơ
Góp lời cho mấy vần thơ
Cùng ca vang khúc hò lơ vui vầy

Hôm nay đây xót lòng chia cách
Tiếc những ngày cặp sách bên nhau
Đứa thì đôi mắt hoen màu
Còn tôi chưa thấu thương đau thế nào

Tiếng ve sao vang như thúc hối
Giờ phân ly bối rối lòng tôi
Nghẹn ngào muốn nói nhưng thôi
Vòng tay ôm bạn cho vơi buồn này

Hè năm nay cũng hoa đỏ thắm
Mùa học trò say đắm dệt mơ
Cho ai lòng cảm bơ vơ
Tìm đâu bạn cũ ngẩn ngơ một mình
NL

Nặc danh nói...

KHÓC MẸ

Mẹ ơi mẹ chẳng còn đây
Bàn hương nghi ngút khói bay khóc người
Công ơn cao ngất ngang trời
Con chưa trọn hiếu tơi bời hồn con

Nuôi ai thân mẹ hao mòn
Lo ăn áo mặc vuông tròn thế nhân
Dầm sương dãi nắng tảo tần
Chỉ mong con được vẹn phần bình an

Bao năm dấu tiếng thở than
Con thơ chỉ biết an nhàn chơi rong
Sức già mỏi yếu lưng còng
Hình con mãi chiếm trong lòng mẹ yêu

Từ nay sẽ có những chiều
Hoàng hôn buồn thảm tiêu điều không gian
Chung quanh mang một mầu tang
Người đi con mất kho tàng yêu thương

Đời thường cho lắm nhiễu nhương
Mẹ luôn là chổ thân nương cậy nhờ
Dật dờ câu hát ầu ơ
Nằm trong lòng mẹ giấc mơ yên lành

Thiếu người đời cảm vắng tanh
Mồ côi buồn tủi chiếu manh trở mình
Nén nhang khóc mẹ thân tình
Tiễn người về nước thiên đình nghỉ ngơi

ngoclong@live.ca
Jul.20.2011