Buổi họp đầu năm 2024 của Trunghocbmt68-75 tại BMT dự kiến vào ngày Chủ Nhật, 18 tháng Hai năm 2024, nhằm ngày mồng 9 tháng Giêng Giáp Thìn

Chủ Nhật, 23 tháng 1, 2011

Thơ Xuân

Lời tự tình cuối năm

Cuối năm. Buồn nhiều hơn vui. Nhất là sự ra đi của Ngọc Hải còn mới rợi và để lại cảm giác trống vắng mỗi lần mở trang web của lớp. Vậy là kỳ họp lớp này mãi mãi vắng bóng thầy Khang và bạn Hải.
Cuối năm cũng có tin vui, các bạn làm ăn thành đạt, khánh thành chợ Bmt, Thanh Thúy bội thu nhờ lịch lên giá nhanh hơn vàng, (nghe nói Th nhờ Đ Hòa thu mua dao lam, Kình mua dao mổ, B Tiến mua dao phay). Nhiều bạn lên chức ông sui bà sui, ông nội bà nội, ông ngoại bà ngoại, con đàn cháu đống...
Thôi thì buồn vui lẫn lộn. Vậy mới là đời.
Cuối năm. Lại rộn ràng chuẩn bị cho kỳ họp lớp. Lại nghĩ đến những gì các bạn đã làm để đến được với nhau, gắn kết nhau trong một cái CHÚNG TA nồng ấm thật sự cảm động để rồi nhận ra rằng mình phải làm một cái gì đó cho cái tổ ấm này mỗi ngày ấm hơn, yêu thương nhau hơn, mai mốt tuổi già sức yếu có chỗ mà dựa.
Lại có một chút buồn. Hình như có cái gì lành lạnh, nhàn nhạt, giận hờn chen ngang.
Lại có một chút vui vì còn giân, còn trách là còn yêu, còn vô tư như hồi đi học. Oa oa xịt đấy rồi chơi lại đấy.
Thôi thì buồn vui lẫn lộn. Vậy mới là đời
Thầm mong vui nhiều hơn buồn. Bọn mình còn sống được bao lăm nữa đâu ( lại buồn rồi), rảnh đâu mà buồn.
Cuối năm. Năm hết tết đến. Tết đến là vui rồi. Vui như tết mà. Phải không các bạn?



Thăm mẹ
Tặng K

Nhớ mẹ một đời dâu bể
Nay nằm một chỗ mà thương
Bạc đầu, đâu thôi háo hức
Con về thăm mẹ chiều nay

Ngày xưa gió lạnh nhà nghèo
Mẹ mong tấm áo cho con
Mẹ mơ nồi bánh cho ngon
Có đâu một ít lì xì

Cha đi một đỗi vội vàng
Nhà tranh bây chừ mất nóc
Nhìn con trôi không nước mắt
Ngàn câu, lặng sau dấu hỏi

Nhìn mẹ nằm yên giấc ngủ
Cảm nhận mùa xuân đất, trời ?
Nghĩ hoài một đời gió nổi
Cũng may, còn mẹ mà về!

LD 29 tết Tân Mão


 
Đánh thức mùa xuân


Dậy đi em, mai vàng đang hé nụ
Vần thơ xuân ngái ngủ đợi mùa sang
Giọt sương đêm choàng tỉnh giấc bâng khuâng
Cành lộc biếc giật mình tròn xoe mắt


Em có nghe đất trời đang mở hội
Gió lả lơi trong vũ điệu quay cuồng
Cả không gian rạo rực men nồng
Đêm nghiêng ngả uống, uống hoài, say khướt


Em có mơ một chàng hoàng tử
Nghiêng cánh thiên thần bước nhẹ xuống trần gian
Em có thấy làn môi chàng chạm khẽ
Nhân gian gọi đấy là nụ hôn đầu... Em đã dậy chưa em?


BT 1-2011

Than thân

Trời cho làm chi chủ quán thơ
Cuối năm vỡ nợ chạy bơ phờ
Phen này chết chắc không ai cứu (ý thơ HT)
Biết để cho ai quán xác xơ
Xuân phai mấy lượt chẳng ai tô (ý thơ TC)
Thu qua chẳng thấy dáng xưa về (ý thơ NL)
Đông tàn gối lẻ sương thấm lạnh (ý thơ XĐ)
Một mình chủ quán đứng bơ vơ
Vướng víu làm chi cái nghiệp thơ
Hay là quả báo tự ngày xưa
Kiếp sau nếu được đầu thai lại
Cúi lạy xin trời mở quán thơ.

Bạch Trầm


 

VÔ ĐỀ

Đôi khi
ta lãng quên ta
thoáng vàng mai
chợt nhận ra xuân về
men đời khi tỉnh , khi mê
trong chiêm bao ngỡ đang kề bên hoa .

 Thơ HƯỚNG DƯƠNG


Bài thơ của một ông Nội tương lai,
mến gởi cho các bà Nội, Ngoại tương lai đây

KHUNG TRỜI KỶ NIỆM


Ban mê đất đỏ miền cao
Một thời niên thiếu biết bao ý tình

Mấy cô cùng lớp thật xinh
Tôi đây len lén liếc nhìn để yêu


Dzễ thưng nàm ngộ lòn xiu
Lị tì wá lẹp chú tiều fát mê
(Dễ thường làm ngã lòng xiêu
Em tôi quá đẹp chú tàu phải mê)


Theo sau trên bước trường về
Áo dài nón lá tóc thề lả lơi
Eo thon ngực nở như mời
Thanh xuân dáng ngọc buông lời xít xoa


Má hồng cười nở mặt hoa
Cau mày đủ xiết lòng qua bao ngày
Hè cho phượng đỏ đắm say
Ve kêu ra rả tình này riêng mang


Ngày xưa vì bởi nghiêm trang
Lời thương khó ngỏ ngỡ ngàng người trai
Hôm nay tình vắng tiếc hoài
Cánh chim mờ khuất ngày dài nhớ thương
Ai xui khiến buổi tương phùng
Ai bày chia cách muôn trùng thương đau
Ầu ơ…



Gởi em lời nhớ cho nhau
Hôm qua cặp sách nôn nao đến trường
Chỉ mong nhìn được người thương
Đêm về say giấc nghê thường bồng lai…


Long Tàu
 
THÊM MỘT LẦN XUÂN

Lại mơn mởn một mầm xuân mới
Lại xôn xao giọt nắng cuối trời
Thêm một lần soi gương nhìn lại
Bạn bè ta đều trên tuổi sáu mươi
Bao mùa xuân ngồi lại cùng nhau
Thơ hòa rượu se cay đầu lưỡi
Một thời phiêu diêu-một thời rong ruỗi
Một thời ta bỏ ngỏ đời ta
Nhà bạn bây giờ rực rỡ muôn hoa
Làn gió xuân lùa hương ngan ngát
Đã hết thời nhà thơ đi xe đạp
Đèo lên dốc cái lãng mạn tội tình
Thêm một lần xuân-mình lại thương mình
Suốt năm dài quẩn quanh câu chữ
Gạn nỗi sầu trong lòng người xa xứ
Đón xuân về,thơ lại hồi sinh .


Hướng Dương PTM



3 nhận xét:

Nặc danh nói...

CÔ GIÁO DẠY TOÁN
(kỷ niệm học trò với cô Lâm T Thủy)

Hôm xưa học toán với Cô,
Ngày đầu cô bảo gạch vô ngay hàng.
Số phân ngay ngắn đàng hoàng,
Vậy mà hôm đó bị đòn năm roi.

Kinh hoàng hồn vía mất toi,
Những ngày sau đó phải noi theo lời.
Khi dàn con toán chuyễn dời,
Ngay hàng thẳng lối cho người dể xem.

Y theo quy tắc đính kèm,
Toán không nhầm lẫn, tài thêm tăng dần.
Ra đời nặng nợ bước trần,
Giữ tâm ngay ngắn cũng cần phải theo.

Cho dù số phải bắt nghèo,
Lòng hay liêm chính bèo nhèo cũng qua.
Bao năm xa cách quê nhà,
Mỗi lần làm toán nhớ bà Cô xưa.

Tóc em đầu đã lưa thưa,
Dạy con làm toán cũng đưa cách này.
Con ơi muốn toán cho hay,
Trước tiên phải gạch cho ngay thế nầy.

Nhưng em không tướng làm thầy,
Dạy con không giỏi, la rầy chẳng xong.
Học đường, cuộc sống song song,
Ơn thầy em nhớ luôn trong tâm hồn…
NL

Nặc danh nói...

NHỮNG NGÀY Ở SÀIGÒN

Về đây ngập ngừng bước chân quá
Dám qua đường ta chẳng thấy ta
Vỉa hè nay là bãi đậu xe
Chen chúc nhau còi không ngừng tiếng

Cả đô thành thâu hẹp không gian
Nơi chợ nhỏ như thừa ông khách
Một là mua hay bán gian hàng
Cứ đứng yên là che mặt quán

Đường hẻm hẹp người đi khép nép
Có quán ăn bày biện chổ ngồi
Xe san sát khách phải bồi hồi
Đường cao tốc bên phu dọn dẹp

Chạy ngang ngược quay đầu xẻ lối
Cứ sấn tới đường sẽ rộng thôi
Tận tường hiễu “Văn Hóa Giao Thông”
Người Saigon bình thản như không

Ngày và đêm tận dụng con đường
Phải làm sao cá thịt còn tươi
Tết đến nơi bông hoa vào thị
Làm cuối tuần bù tới ngày vui

Phố ông đồ qua lại người đông
Gắng tìm câu mang lời thâm thúy
Mai đầy nụ vài hôm nở nhụy
Cúc tươi vàng trổ khắp hàng bông

Tim tím đào hé chờ xuân đến
Chậu thanh long trìu mến trái hồng
Chốn xưa trở lại nức lòng
Ngày rời vội vã tình nồng đành quên…
NL

Nặc danh nói...

VỀ THĂM QUÊ XƯA

Về đây tìm lại bạn xưa
Khung trời năm cũ theo đưa nhau về
Tình nào sánh được lòng quê
Mừng ôn kỷ niệm còn kề bên nhau

Thời gian xin chớ qua mau
Tình đầy thân mến ngày sau đâu còn
Nâng ly góp tiếng cười giòn
Gác ngang lo lắng làm mòn ngày vui

Tiếc thằng bạn vắng khôn nguôi
Nữa đường rẽ lối bùi ngùi cho ai
Lưa thưa còn lại chốn này
Người thân tan tác ngày dài lâu qua

Bạn ơi vui trọn cùng ta
Đáy lòng trút cạn thay quà tri âm
Nghe thương cảm mến âm thầm
Rồi mai từ biệt bạn tầm nơi đâu

Đâu cần ta phải sang giàu
Tình thâm cũng chẳng do cầu mà cho
Chân tình trực nhận chớ lo
Đời thêm nhựa sống câu hò ước mơ

Chiều nay nhớ lại tuổi thơ
Nhắc hoài kỷ niệm bâng quơ hôm nào
Cánh diều xây mộng thả cao
Lao chao gió đẩy lật nhào lìa xa…
NL