Buổi họp đầu năm 2024 của Trunghocbmt68-75 tại BMT dự kiến vào ngày Chủ Nhật, 18 tháng Hai năm 2024, nhằm ngày mồng 9 tháng Giêng Giáp Thìn

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2010

Thơ Xuân Định


Thơ Lê  Xuân Định ---Trần Châu
(Nhà thơ Xuân Định tên thật là Nguyễn Xuân Định, thường ký tên... Lê Xuân Định hic ! tốn 2 thùng Ken)
Có lẽ nhận xét chung của bất cứ ai khi có dịp tiếp xúc với Định lần đầu. " Ít nói ". Thay cho lời nói là nụ cười nhẹ nhàng đầy thân thiện, dễ mến và thẳm sâu trong nụ cười ấy cũng chất chứa không ít những nỗi niềm dù đã là quá khứ mà mãi cho đến hôm nay tuy đã có chút lắng đọng nhưng vẫn làm cho người trong cuộc chưa hết những thao thức suy tư. Định và tôi, không lạ ( thấy làm thơ hay, bắt quàng làm bạn ). Thời tiểu học 67-68 chúng tôi ở cùng xóm, góc Tôn Thất Thuyết và Quang Trung của thị xã Banmêthuôt, Định ở khu hớt tóc Hải Sơn và Tứ Hải còn tôi ở khu tiệm may Song Lam, Tân Tiến cách nhau vài chục bước chân con nít, học cùng trường tiểu học Nguyễn Công Trứ, ở đó có cây đa cao to, tán rộng, ở đó có thầy Giảng người đã góp phần làm cho bài hát " Đèo cao, dzô ta...trở thành một bi hùng ca bất tử, có ai trong chúng ta cho đến hôm nay dám nói rằng đã quên bài hát ấy??? Chúng tôi có cùng sở thích : trốn bác Phao để mua chui Si rô đá nhận, bên ngoài hàng rào của trường, bác thường canh me để bắt, vì ghét nên chúng tôi thường hát chọc bác: " Bác Phao Lồ con c...chồ dồ." Chúng tôi thích ăn món gỏi gan bò khô đu đủ ( xắp xắp ) của chú người Tàu bán trước cổng trường mà cho tới bây giờ khi nghĩ về món tương ớt của nó tôi vẫn còn cảm thấy cay muốn điếc con ráy, chúng tôi rất thích món đậu xanh bánh lọt hoặc sương sâm , sương xáo của cô Tư Bánh Lọt ở đầu đường và chúng tôi có cùng chung một niềm kiêu hãnh trong những buồi tan trường với đồng phục nghiêm trang trong đội hình đứng ở ngã tư , chặn xe cộ qua lại để các bạn học sinh khác ra về trong trật tự an toàn. Lên cấp 2 Định về Sàigòn, từ đó bạn bè mất dấu. Khoảng 198...mấy không còn nhớ, vô tình tôi và Nguyễn Ngọc Hà gặp lại Định tại chợ trời Ra dô, Cát sét Nguyễn Tri Phương ( ? ) Mừng vui ngồi uống với nhau ly cà phê sửa đá vỉa hè để cùng ôn lại một chút xa xưa. Đó là tất cả những gì tôi còn nhớ về Lê Xuân Định. Nhớ để mến, để thương.
Cho đến hôm nay khi được đọc những bài thơ tuyệt vời của bạn, tôi mới vỡ lẽ ra rằng:
Định ít nói, không có nghĩa là Định không có điều gì để nói. Ngược lại Thơ của Định thường là ngắn nhưng chất chứa đầy những nỗi niềm, những thao thức, những trăn trở trong từng câu chữ. Thơ của Định biểu lộ một hiện tại buồn say, cô đơn.
Đêm trường càng uống càng say
Càng miên man nhớ, càng say càng buồn
Đường về sương lạnh, áo buông
Sầu không gửi được, say buồn mà chi!
Em ở đâu rồi, em ở đâu?
Cô liêu, tịch mịch một tôi sầu
Có lẽ trong quá khứ chưa nói được điều muốn nói tới ai đó ? Hoặc chưa kịp nói thì đường đời đôi ngã, không may con đường họ đi, cùng dẫn đến vô cực nhưng...khác dấu; và tận cùng của những buồn thương ấy là những nuối tiếc ray rức.
Sao Không Nói
Nhà em ở phố đông người qua
Hờ hững làm sao để nhạt nhoà...
...Ngày xưa gót ngọc ai theo nhỉ
Chắc hẳn chàng ta cũng ít lời...
trong những bài thơ tưởng chừng như ngắn ngủi ấy nó chứa dư đủ chất liệu đề có thể viết nên một thiên tình sử đau thương nhất của....niên khoá 68-75.
Lặng lẽ đôi hồn tiễn đưa nhau
Vào nơi sâu thẳm của thương đau
Tóc xanh em nhuốm màu sương gió
Mệt lả hồn gần gọi mưa mau.
Những vết cắt từ chuyện tình đau thương ấy sẽ vẫn còn rướm máu mãi với thời gian cũng giống như ánh mặt trời kia đã từ muôn ngàn thiên thu trước vẫn đang hừng hực cháy và cháy mãi đến muôn vạn kiếp sau.
Banmê còn thắm hoa màu nhớ
Xin đợi chờ nhau, một kiếp sau
Đọc thơ Lê Xuân Định, tôi cầu mong rằng người buồn say, cô đơn trong thơ ấy không phải là bạn mà đó chỉ là một sự giả định, một nhân vật đã được hư cấu; nếu không thì: Làm sao chịu cho thấu Định ơi ??? .
Hoa trắng khô gầy, xương cánh rã
Hương phai tàn gởi mộng chiều thu
Thật là không công bằng nếu một người dễ mến như bạn mà bấy lâu nay phải gánh chịu những ngần ấy đau thương. Cuối cùng nếu những vần thơ ấy chính là một phần của hơi thở, là một phẩn thực của chính đời sống bạn thì mình sẽ chúc rằng: Cùng với những niềm đau ấy hãy tận hưởng và vui vẻ lên bạn ơi, vì rằng đau thương đôi khi cũng là một cái thú mà con người đã từng đặt tên cho nó là : " Thú đau thương ".
Đọc Thơ bạn ( 10/03/2010 )
Trần Châu



Chúc mừng quán thơ có thêm khách, xin giới thiệu thơ Xuân Định với nỗi buồn say day dứt của kẻ cô đơn.











6 nhận xét:

Nặc danh nói...

Cảm Thông
Người ấy làm thơ tả lòng tôi,
Tri âm đơn lẻ, bạn trong đời.
Bước vắng đêm thâu, say tình nhớ.
Ray rức lòng ai, nghiện tình côi…

Lầu trống, phòng thưa, mưa tan tác,
Gió hiu, tim quạnh, chạnh lòng đau.
Gối chiếc, mền manh nhầu thêm nát,
Trăn trở, liêu-trai mộng đời sau…

trunghocbmt68-75 nói...

thơ hay thế mà lại "nặc danh"
Ai đó, tôi có thể giúp gì cho bạn, được khộng?

Nặc danh nói...

Cô Độc
Thương em, tôi muốn độc quyền.
Tình si một khối không truyền cho ai.
Buồn đau chỉ một người hay,
Đường yêu ngang trái, loay hoay ôm sầu.
Đêm đêm vời vợi canh thâu,
Suy tư mong mỏi, nơi đâu tìm người.
Tương tư bệnh, thuốc nào vơi.
Đời khoe muôn sắc, hoa tươi kém màu.

Nặc danh nói...

Cảm ơn Định đã xông đất quán thơ đầu năm, mong quán sẽ đắt thơ cả năm. Tmặt quán tặng bạn món quà :
Sầu nào không gửi được
Sao chẳng để lại đây?
Thao thức những đêm say
Có đầy thêm nỗi nhớ ?
Nửa vầng trăng dang dở
Có soi đủ đêm dài?
Mà vần thơ trăn trở
Mộng mị giấc liêu trai.
Quảng cáo: Quán thơ nhận ký gởi, cất giữ, mua bán các mối sầu, nỗi nhớ, các mớ tơ lòng... bảo đảm 100%.
Chờ bài mới của Định.Chủ quán BT

Nặc danh nói...

Sau khi đọc những bài thơ của anh Lê Xuân Định. Nhận thấy thơ anh rất có âm hưởng, đơn giản và thơ ngây (như ngày nào). Tôi cảm kích, nổi hứng làm nhanh một bài thơ giao hữu (bài Cảm Thông). Rồi hôm sau lại muốn làm thử một bài Lục-Bát (Bài Cô Độc). Xin thú nhận, đây là lần đầu tiên tôi làm thể thơ này.
Ngoài ra, tôi có làm thêm một bài “Bồ-Đề Đạt-Ma” để họa cùng với bài của Cô Quế-Phượng. Hình như, Quế Phượng thường đến Chùa và thích tịnh tu. Những bài của Quế Phượng có nhiều khói nhang và khói thuốc.
Long Tàu

trunghocbmt68-75 nói...

Mời Long gửi thơ cho quán thơ, kẻo không một nhân tài rơi rụng theo là mùa thu đó !